Được sống và học tập dưới mái trường Đại học Vinh với truyền thống 50 năm anh hùng đó là một may mắn của riêng tôi và của rất nhiều người khác. Là sinh viên khóa 50A - khoa Giáo dục quốc phòng, mang trong mình màu áo lính nên tôi nhận thấy được vai trò và trách nhiệm của mình là phải cố gắng học tập, nâng cao kiến thức văn hóa để sau này ra trường góp phần nhỏ bé của mình vào việc xây dựng và bảo vệ đất nước. Tiếp bước truyền thống của nhà trường và của thế hệ đi trước là giúp đỡ đồng bào khó khăn nên hôm nay chúng tôi lên đường tham gia chiến dịch tình nguyện hè với mong muốn góp một phần công sức nhỏ bé của mình giúp đỡ đồng bào đang gặp khó khăn.

            Ngày 1 tháng 7. Không chỉ riêng đoàn chúng tôi lên đường mà đây là buổi lễ ra quân cho chiến dịch tình nguyện hè 2010. Rất nhiều đoàn cũng lên đường, và có lẽ nhiều người cũng mang một tâm trạng như tôi, lo lắng xen lẫn với hồi hộp. Lo lắng vì không biết tới đó mình có hòa nhập được với cuộc sống ở đó hay không, hồi hộp vì không biết mọi người ở đó sẽ đón tiếp và đối xử với mình như thế nào?
            7h, bắt đầu khai mạc buổi lễ ra quân. Những lời dặn dò của các thầy cô và lớp anh chị đi trước như càng thôi thúc lòng nhiệt huyết của mọi người, gương mặt ai ai cũng hiện lên những cảm xúc khó tả.
            9h, từng chiếc xe ca từ từ rời khỏi cổng trường, những chiến sĩ tiếp sức mùa thi và ban chỉ đạo đều ra tiễn, nụ cười xen lẫn cả những giọt nước mắt, nước mắt của hạnh phúc. Cho đến giờ phút chiếc xe chuyển bánh tôi vẫn không tin là mình đang ngồi trên xe. Đã có sự chuẩn bị cách đây nửa tháng, nhưng sao trong tôi lại có một cảm giác hồi hộp khó tả. Nhìn gương mặt mọi người ai cũng náo nức mong chờ một điều gì đó mới mẻ, tốt đẹp khi đặt chân đến mảnh đất mà lần đầu tiên được nghe tên “Nam Sơn”.
            Vừa kết thúc năm học đầu tiên của đời sinh viên hầu như tất cả mọi người đều nhanh chóng thu dọn hành lý để về sum họp với gia đình. Riêng tôi, dù rất muốn được gặp gia đình và người thân nhưng có một điều gì đó dù rất nhỏ nhưng đã giúp tôi vượt qua cái ham muốn của riêng cá nhân để hòa mình vào cái chung của xã hội. Và tôi đã chọn lên đường đi tình nguyện cùng với mọi người. Đó cũng có thể gọi là tình yêu và lòng nhiệt huyết.
            Có lẽ thời gian này không thích hợp để viết nhật ký vì mọi người đang hò reo. Tất cả đang cùng cất lên những bài hát về Đoàn, về Đảng, về quê hương đất nước. Xe đang bon bon, ngồi trên xe mà cứ thấy trong mình dâng lên một cảm xúc lạ lùng, khó diễn đạt thành lời. Đây là lần đầu tiên tôi đi tình nguyện ở một nơi xa xôi hẻo lánh mà 100% là người dân tộc Thái, không biết sẽ như thế nào nhỉ? Lần này tiến bộ hơn những lần khác, tôi không say xe, bình thường chỉ cần bước chân lên xe là tôi không còn biết gì hết, tôi rất ghét phải ngồi lên xe ca, nhưng hôm nay không biết điều gì đã thôi thúc tôi. Tôi dường như không để ý đến mọi thứ xung quanh mà chỉ biết reo hò cùng mọi người, thỉnh thoảng tranh thủ viết vài dòng vào cuốn nhật ký để lưu lại những khoảnh khắc khó quên.
            11h, cả đội vừa ngủ được một giấc thật ngon, sau khi đã reo hò mệt lả. Tất cả tựa đầu vào nhau như có một sợi dây vô hình liên kết mọi người lại. Đang ngủ ngon thì cả đội phải tỉnh giấc vì xe bắt đầu vào đoạn đường khó đi toàn dốc đèo, đường rất xấu. Còn khoảng 35km nữa là tới địa điểm cần đến, hồi hộp quá.
            12h, xe dừng ngay ở Ủy ban nhân dân, trung tâm của xã. Cả đội ai cũng mệt và đói, may mắn là gần tới nơi thì trưởng đoàn đã liên lạc với chị Bí thư đoàn xã và đã chuẩn bị cho một nồi nước sôi to, cả đội nấu mì tôm ăn xong rồi đi nghỉ ngơi. Con gái được ưu tiên ở trên nhà sàn, con trai thì ở hai phòng cách đó một đoạn. Mọi người ai cũng mệt nên đi nghỉ hết, còn tôi đi tham quan một vòng quanh chổ ở. Ở đây không khí thoáng mát nhưng lại không có nước sạch từ tắm, giặt, gội đầu đến sinh hoạt tại một khe nước. Mới ngày đầu tiên nhưng tôi cảm thấy như mình không thể hòa nhập được cuộc sống ở đây, chỉ muốn về nhà với bố mẹ ngay bây giờ. Nhưng rồi có một điều gì đó đã lôi tôi ra khỏi cái suy nghĩ vớ vẩn đó, tôi thấy muốn tìm hiểu và khám phá mảnh đất này nhiều hơn.
            15h, đội SVTN gặp mặt và giao lưu với đại diện Huyện đoàn Quỳ Hợp, Ban lãnh đạo xã cùng các Bí thư chi đoàn của các bản, ở đây có gồm 6 bản: bản Khiết, bản Tăng, bản Hằm, bản Quảng, bản Chà hang và bản Cà vạt. Anh Thuận huyện đoàn cũng như Ban lãnh đạo xã hứa sẽ tạo điều kiện tốt nhất giúp đội sinh viên hoàn thành nhiệm vụ. Cả đội vui lắm, buổi giao lưu diễn ra trong không khí ấm áp, chan chứa tình cảm của mọi người dành cho đoàn sinh viên.
            17h, giao lưu bóng chuyền giữa đội tình nguyện và thanh niên của xã.
            19h, ăn cơm tối. Bữa cơm tối đạm bạc, chỉ có cá khô và ít canh, bưng bát cơm lên mà nước mắt trào ra, nhớ những bữa cơm gia đình mẹ nấu thật ngon và không khí gia đình thật ấm cúng, giờ thấy nhớ gia đình biết bao nhiêu.
            20h, cả đội tập trung lên phòng họp của Ủy ban để họp đội và thông báo kế hoạch làm việc của đội. Trên khuôn mặt tất cả mọi người giờ không thấy háo hức như lúc vừa lên xe nữa mà giờ thấy ai cũng mệt mỏi,và ít nhiều là lo lắng. Chắc mọi người đang lo lắng vì không biết những ngày tiếp theo sẽ như thế nào.
            23h, cả đội đi nghỉ sau một ngày dài mệt mỏi. Ngày hôm nay trôi qua sao dài thế. Riêng tôi dù cũng đã mệt nhưng tôi không sao chợp mắt được, bây giờ trong tôi có rất nhiều suy nghĩ. Lúc đăng ký đi tình nguyện ở đây, dù biết ở đây rất khổ và hình dung ra đủ mọi khó khăn nhưng tôi cũng không nghĩ lại khó khăn như vậy. Dân cư ở rải rác, đường xá đi lại khó khăn, thu nhập thấp, trình độ dân trí chưa cao và còn nhiều vấn đề đáng quan tâm nữa. Như có một luồng sức mạnh nào đó cứ thúc dục tôi phải làm được một điều gì có ích, dù không lớn nhưng ít nhiều cũng để lại đây một dấu ấn nhỏ. Đó cũng có thể là tình yêu mà tôi dành cho con người và mảnh đất này. Chưa bao giờ tôi thấy mình có nghị lực và lòng kiên trì nhiều như lúc này, tôi yêu bản thân mình biết bao nhiêu”...
 
                                                Trích Nhật ký tình nguyện 2010

                     Nguyễn Thị Thanh Hoài – K50A GDQP Trường Đại học Vinh

 

Một số hình ảnh hoạt động của đội SVTN Trường Đại học Vinh tại xã Nam Sơn - Quỳ Hợp, ảnh do đội trưởng cung cấp:


Làm đường giao thông nông thôn


Làm cỏ lúa giúp bà con dân bản


Tập huấn công tác Đoàn - Hội - Đội cho bí thư các chi đoàn trong toàn xã